TRÍ TUỆ CẢM XÚC - CHẬM LẠI ĐỂ TIẾN XA
(Câu chuyện đã được cho phép chia sẻ)
Tôi gặp Minh – một giám đốc nhân sự ngoài 40, vừa bước qua những biến động lớn trong công ty và cả trong đời sống cá nhân. Chị đến buổi khai vấn đầu tiên với đôi mắt quầng và một nụ cười gượng gạo. Khi tôi hỏi về cảm xúc hiện tại, Minh chỉ lắc đầu:
“Chị không có thời gian nghĩ đến nó. “Đó là khoảnh khắc tôi biết mình đã gặp một hình mẫu quen thuộc: Những nhà lãnh đạo quá bận rộn để cảm nhận chính mình.
Chúng ta hay tưởng rằng làm lãnh đạo là phải gạt bỏ cảm xúc sang một bên để tập trung vào những điều cấp bách. Họp, email, chiến lược, báo cáo – ngày nào cũng như thế.
Nhưng thật ra, điều chúng ta thường né tránh lại chính là thứ đang đè nặng lên mình nhất: Nỗi bất an và sự kiệt sức từ bên trong.
Minh từng nghĩ rằng những khó chịu nhỏ nhặt – cảm giác bị lấn át, những khoảnh khắc không được thấu hiểu – chỉ là phần phụ, không đáng bận tâm. Nhưng chính những điều nhỏ nhặt đó lại tạo ra khoảng cách giữa chị và đội ngũ của mình, thậm chí cả với gia đình. “Mỗi khi chị muốn nói điều gì, lời nói cứ nghẹn lại,” chị thú nhận. “Rồi thay vào đó, chị dễ quát lên.”
CẢM XÚC – BỎ QUA HAY ĐỐI DIỆN?
Tôi chia sẻ với Minh rằng cảm xúc không phải là thứ chúng ta có thể “tắt” đi như một công tắc điện. Chúng cần được:
Nhận diện
Thừa nhận
Dẫn dắt
Kìm nén không làm cảm xúc biến mất – nó chỉ đẩy chúng vào một góc tối, chờ dịp bùng lên mạnh mẽ hơn.
Trong những lần khai vấn sau đó, Minh học cách dừng lại và lắng nghe chính mình. Thay vì tự trách mỗi khi nổi nóng, chị bắt đầu đặt câu hỏi: “Điều gì đang thực sự làm mình khó chịu?” Khi làm thế, chị nhận ra không phải công việc khiến chị mệt mỏi, mà là cảm giác thiếu kết nối.
TRÍ TUỆ CẢM XÚC – NỀN TẢNG CỦA SỰ KẾT NỐI
Khi Minh bắt đầu thực hành trí tuệ cảm xúc. Những buổi họp của chị dần ít căng thẳng hơn vì chị học cách hỏi: “Mọi người đang cảm thấy thế nào?” Câu hỏi đơn giản ấy đã thay đổi hoàn toàn không khí trong phòng.
Ở nhà, Minh cũng thôi không cố gắng trở thành một người mẹ “hoàn hảo”. Thay vào đó, chị bắt đầu hiện diện nhiều hơn – không chỉ bằng thời gian mà bằng sự lắng nghe chân thành. Chị chia sẻ: “Chị từng nghĩ mình cần làm thật nhiều để gia đình hạnh phúc, nhưng hóa ra, điều họ cần chỉ là chị thực sự có mặt.”
HÀNH TRÌNH KHÔNG CÓ ĐIỂM DỪNG
Trí tuệ cảm xúc không phải là đích đến mà là một hành trình liên tục: Khi nào nên bước chậm lại và khi nào cần dựa vào người khác. Nó giúp bạn kết nối sâu sắc hơn với chính mình và người khác, từ đó tạo ra một môi trường làm việc và gia đình bền vững. Bạn có thể kết nối với Quỳnh bất cứ khi nào để chúng ta cùng chia sẻ về chủ đề này nhé!
Chúc bạn hạnh phúc!


